Điều quan trọng không phải là những gì đã xảy ra với bạn, mà chính cách nhìn của bạn sẽ quyết định bạn hạnh phúc hay không.

May 11, 2008

1 ngày thứ 7





Tối hôm qua, như mọi tối thứ 7 bình thường thì mình đi học anh văn. Ông thầy nước ngoài này 60 tuổi nhưng nói chuyện thì vui đấy chứ. Ko biết ổng có phải là 60 tuổi như ổng nói ko nhỉ (mình ko thể đoán tuổi người nước ngoài được. Học xong thì lấy cái vé xe ra nè, chìa khóa xe ra nè và xách cái xe (leo lên xe chạy) ra về. Khi chạy ra tới cửa thì ồh, ai thế kia, sao giống mấy bà chị mình thế nhỉ? Ồh đó chính là mấy bà chị mình chứ ai. Hỏi sao ở đây?? Thì nhận đc câu hỏi là đi xem kịch ko ku? Oh đi chứ, kịch gì ở đâu?? Chưa biết, hứng lên thì đi àh !!! Po tay thật ! Lên đó may là cũng còn vé, ngồi tít hàng đầu nhưng xem cũng thú vị. Coi kịch mà 1 bác hơi lớn tuổi đã ngủ khò dù kịch có nhiều tính hài hước. Có thể kịch này dành cho mấy cặp đôi chuẩn bị cưới hay là mới cưới đây nên mình coi thì thấy rất là tầm thường, bình luận đủ thứ. 1 cặp ngồi gần đó xem rất chăm chú và thường nhìn mình khi mình có những lời nhận xét :D.

Còn đây là nội dung vở kịch: kể về cuộc sống vợ chồng, thằng chồng chán con vợ. Con vợ ghét thằng chồng. Mà cuộc sống vợ chồng thì duyên nợ 3 kiếp gì gì đó mới thành nên thằng chồng đc nhà bác học gì gì đó là thầy của hắn chế ra cái máy trở về quá khứ nên về xem 2 kiếp trước của mình thế nào. Kịch nội dung ko sâu sắc, nhưng có xen lẫn hài nên ko nhàm lắm. Thiên lôi lại đi xe duyên? Vì sao, vì tiếng sét ái tình T_T. Thật khó hiểu !!! Đã thế còn thần tiên đủ thứ trên đời.

Hết 1 buổi tối ngày thứ 7 rồi.

No comments yet